Con đường tơ lụa-Kỳ 2- Ross Ulbricht
(PCWorldVN) Tiếp theo kỳ 1,
Curtis Green bị cảnh sát bắt giữ và ông đã thừa nhận kẻ giấu tên có biệt danh
là Dread Pirate Roberts đứng đằng sau Silk Road, là kẻ có thế lực nhất.
Ross Ulbricht say sưa
chơi trống. Khi Ross vỗ vào chiếc trống Tây Phi djembe, Julia Vie ngồi phía đối
diện. Julia tóc xoăn, da nâu sáng, mắt nâu đen. Vòng trống được xếp sẵn trên
bãi cỏ ở Penn State, là nơi năm 2008 Ross học lấy bằng kỹ sư khoa học điện tử.
Julia 18 tuổi, sinh viên năm đầu đầy nhiệt huyết. Khi Julia bắt gặp Ross, cô thấy
anh cực kỳ hấp dẫn. Không lâu sau, Julia đến thăm phòng của Ross ở khuôn viên
trường, từ đó họ yêu nhau.
Cả hai đều mê mệt nhau.
Ross học môn tinh thể học, đang nghiên cứu sự phát triển của phim mỏng. Một
ngày nọ, anh tạo ra một tinh thể màu xanh dương, phẳng, lớn, gắn vào một chiếc
nhẫn và trao cho Julia. Cô không biết tại sao bạn trai mình có thể tạo ra được
tinh thể nhưng cô biết rằng cô đã phải lòng anh.
Ross Ulbricht trên LinkedIn
Ross lớn lên tại Austin, Texas, Mỹ, rất thông minh và có
duyên. Anh lớn lên trong gia đình không mấy giàu có. Họ từng đến Costa Rica nghỉ
hè. Cha mẹ Ross đã xây cất dãy nhà bằng tre thô sơ, dùng điện mặt trời ở Costa
Rica, gần một mũi biển khá tách biệt, là nơi Ross học lướt sóng. Ở trung học,
“Rossman” là tên bạn bè thường gọi, đã được lái chiếc xe Volvo cũ, bô nhả đầy
khói, và đạt 1460 điểm trong kỳ thi SAT (như kỳ thi tốt nghiệp PTTH). Đối với bạn
bè, Ross rất vô tư nhưng cũng rất quan tâm đến người khác.
Ross có được học bổng đại học Texas ở Dallas và học chuyên
ngành vật lý. Từ đó, anh nộp học bổng sau khi tốt nghiệp vào Penn State, là nơi
anh học rất xuất sắc. Nhưng anh lại cảm thấy không tốt với phòng thí nghiệm về
thuốc của trường. Từ khi còn đi học, anh đã tìm hiểu nhiều về trạng thái phiêu
phiêu của ma tuý và đọc nhiều về triết học Đông Phương. Tại Penn State, Ross
nói chuyện thẳng thắn về việc anh sẽ chuyển ngành. Anh đăng lên mạng rằng anh
đã hết ảo tưởng với khoa học thích kinh tế hơn.
Anh cho rằng việc đánh thuế và hiện diện của chính phủ giống
như là một hình thức áp bức, là một kiểu ép buộc độc quyền. Suy nghĩ của anh bị
tác động nhiều bởi nhà kinh tế học người Áo, Ludwig von Mises, là một biểu tượng
cho tự do chính thống của người Mỹ. Theo von Mises, một công dân phải có tự do
về kinh tế, từ đó mới có quan điểm về chính trị hay từ đó mới có được tự do
tinh thần. Và Ross muốn tự do.
Khi hoàn tất cử nhân vào năm 2009, anh chuyển đến sống ở
Austin và mua vé may bay cho Julia đến ở chung. Cô bỏ học và cùng sống chung
trong một căn chung cư rẻ tiền. Đời sống lúc đó dù tăm tối nhưng họ còn trẻ và
đầy hoài bão. Cả hai tưởng tượng ra có thể họ sẽ lập gia đình.
Ross cố gắng kinh doanh nhưng không đâu tới đâu. Anh mở
công ty game. Thất bại, mọi thứ trở nên tồi tệ. Anh không muốn thử nữa; anh muốn
làm. Suốt thời gian này, người hàng xóm ở tầng dưới của anh, Donny Palmertree,
mời Ross làm việc chung tại Good Wagon Books, là công việc thu mua sách cũ và
bán lại cho các cửa hàng sách trực tuyến như Amazon và Books-A-Million. Ross tạo
ra trang web Good Wagon, học cách quản lý kho và viết một mã riêng để quyết định
giá sách dựa trên xếp hạng của Amazon.
Thời gian rảnh, Ross đọc sách, đạp xe và tập yoga. Nhưng
Ross và Julia cũng cãi nhau, về chính trị, tiền bạc, cuộc sống xã hội. Mối quan
hệ của họ không còn êm đẹp, vài lần chia tay. Hè năm 2010, họ chia tay lần nữa.
Anh thất tình, sau này nói với một phụ nữ anh gặp trên OkCupid rằng anh muốn
yêu lại lần nữa và cố vượt qua những chuyện cũ.
Tính của Ross khá lãng tử. Anh viết nhật ký trên máy tính
rằng: “Suốt một năm, tôi lan man trong chuyện tình cảm và các mối quan hệ cá
nhân. Tôi từ bỏ sự nghiệp đầy hứa hẹn của mình là một nhà khoa học để trở thành
một nhà tư vấn đầu tư và trở thành chủ doanh nghiệp, nhưng cuối cùng thành tay
trắng”. Ross cảm thấy xấu hổ nhưng không lâu sau, Palmertree đi làm tại Dallas,
bỏ Good Wagon lại cho Ross. Suốt nhiều năm liền, mọi điều mà anh muốn chỉ là muốn
quản lý một thứ gì đó. Lúc này, anh có được điều ấy.
Trong nhà kho của Good Wagon, Ross phải quản lý 5 sinh
viên làm bán thời gian mà anh thuê để sắp xếp, đóng và xử lý 50.000 cuốn sách
lên dãy kệ do anh tự đóng. Vào tháng 12 năm đó, tháng làm ăn tốt nhất của Good
Wagon, công ty có doanh thu đến 10.000 USD.
Nhưng đến cuối năm 2010, vị CEO mới của Good Wagon này lại
nhìn xa hơn, không chỉ là kinh doanh sách. Trong suốt thời gian buôn bán, Ross
phát hiện ra bitcoin, một loại tiền tệ số. Giá trị của bitcoin chỉ thuần tuý dựa
vào các yếu tố thị trường, không ràng buộc với bất kỳ ngân hàng nào, rất hợp với
lý tưởng tự do tiến bộ của Ross. Trên trang LinkedIn của mình, Ross viết rằng
anh muốn “sử dụng lý thuyết kinh tế như là phương tiện để xoá bỏ áp bức và xung
đột giữa con người.”
Với phương châm như vậy, Ross nảy ra một ý tưởng trong đầu.
Anh viết trong nhật ký: “Ý tưởng là tạo một trang web, nơi mà ai cũng có thể
mua bất cứ thứ gì một cách ẩn danh, không có dấu vết để không ai có thể truy cứu
được.” Anh viết rằng anh “đã từng học công nghệ một thời gian nhưng cần một mô
hình và chiến lược kinh doanh.”
Như hầu hết những người ủng hộ tự do khác, Ross tin rằng
việc sử dụng thuốc là ý thích của mỗi cá nhân. Và như mọi người thường chú ý,
anh quan sát thấy rằng cuộc chiến về thuốc là một thất bại hoàn toàn. Những cơ
chế kinh doanh tự nhiên áp dụng cho công ty mới của anh có thể sẽ là thuốc men.
Ross viết rằng: “Tôi gọi nó là Underground Brokers, nhưng cuối cùng, tôi quyết
định lấy tên Silk Road.”
Chưa bao giờ là nhà khoa học có đủ khả năng nhưng Ross quyết
định tự nghiên cứu loại nấm chống rụng tóc để cho ra sản phẩm đầu tay của mình.
Một lần nữa, anh dành nhiều thời gian ở bên Julia, đồng thời anh cố gắng tạo
trang web riêng và vẫn điều hành Good Wagon.
Sau đó, vào một đêm đầu năm 2011, Good Wagon sụp đổ, theo
nghĩa đen. Ross làm việc khuya, một mình trong nhà kho, đột nhiên anh nghe thấy
tiếng gãy đổ, đó là âm thanh của các kệ sách thư viện. Anh đã cẩn thận thiết kế
toàn bộ hệ thống ấy nhưng lý do nào đó anh lại quên mất 2 con ốc quan trọng, là
hai con ốc giữ các kệ sách lại với nhau. Kệ sách ngã xuống, từng cái một, như
những con cờ domino.
Khi Ross báo tin này cho Palmertree biết, ông cũng thừa nhận
rằng là ông không còn dành nhiều tâm huyết vào Good Wagon nữa. Và cuối cùng họ
đồng ý đóng cửa công ty mà không quá bận tâm về nó. Anh nói với Pamertree rằng
anh đã có một ý tưởng kinh doanh mới – “một thứ gì đó thực sự lớn.”
Ross bắt đầu kinh doanh Silk
Road từ giữa tháng 1 năm 2011
Silk Road đi vào hoạt động từ giữa tháng 1 năm 2011. Vài
ngày sau đó, Silk Road có được giao dịch đầu tiên. Cuối cùng, Ross đã bán được
4,5kg nấm và các nhà cung cấp khác bắt đầu tham gia. Anh xử lý mọi giao dịch một
cách rất thủ công, tốn nhiều thời gian nhưng lại cảm thấy hứng thú. Không lâu
sau, Silk Road đã có đủ nhà cung cấp và khách hàng để có thể tạo thành một cái
chợ với đầy đủ chức năng cơ bản.
Năm mới 2011, trước khi Silk Road chính thức xuất hiện,
Ross đã cho thấy muốn thay đổi cuộc sống của mình. Anh viết rằng: “Năm 2011,
tôi tạo ra được một năm thịnh vượng và có vị thế hơn những năm trước đó của
mình. Silk Road đang trở thành hiện tượng. Ít nhất có một ai đó sẽ nói cho tôi
về nó mà không mảy may biết rằng tôi chính là người tạo ra nó.”
Nhận xét
Đăng nhận xét